Wednesday, March 9, 2022

K Ý - Ứ C L Ậ P - L O È (K Ỳ 2)

Mời các bạn thưởng thức tiếp Phần hai của Tập "KÝ -ỨC LẬP-LÒE" của DS Lâm định Hướng.

********


1.2.- Năm thứ Nhì Dược khoa  (nk 73-74)

Hì hì, “con gà tui lội sông” (Congratulations), chúc mừng gặp lại sau 4 tháng nghỉ Hè thoải mái (nếu không bị thi lại).

Hồi đó chúng ta nghỉ Hè 4 tháng hẳn hoi, cuối tháng 5 đến đầu tháng 10. Tuy vậy, nếu thích, bạn vẫn có thể “vào cửa tự do”.


Mùa Hè 1973, khi bạn Giáp kể cho Mẹ nghe về một số bạn trong trường Dược, thì Mẹ của Giáp đã nói: “kêu thằng Hướng về đây, tao nhận làm con nuôi”. Dù còn đủ cha mẹ nhưng nhà Hướng rất nghèo và trong khoảng 1 năm rưỡi tiếp theo (đến 30-4-1975), Hướng hầu như thường trực ở nhà Giáp.


Hàng đứng: Nguyễn thị Hải, Đặng kim Loan, Hoàng thị Hương, Nguyễn thị Lan, Vũ thị Lệ Dung, Phạm thị Vân Khanh, Nguyễn thị Kim Dung, Nguyễn thu Đông, Nguyễn thị Mai, Võ Thanh Xuân, Vũ thị Ngọc Hường, Nguyễn Mỹ Trang, Nguyễn thị Tuyết Đào, chị Điệp, xxx

Hàng ngồi: Trần minh Chính, Đỗ Lệ Chi, Trần Minh Mẫn, Bùi Việt Hùng, Huy Phú, Đặng Ngô Ngọc Uyển, XXX, Dương Hoàng Giáp


Trước ngày khai giảng  niên học, Ban Đại Diện Sinh Viên (nhiệm kỳ 72-73) có tổ chức buổi “Chào Mừng Các Bạn Tân Sinh Viên”. Vui và hay!

Xin được kễ 2 việc:

  • Hướng học được trò chơi “Số 7 kỳ diệu” và đến nay vẫn còn “xài” trong gia đình phật tử: Mọi người cứ lần lượt đếm, ai trúng nhằm “số có chứa số 7 hoặc bội số của 7”, thì không đếm mà VỖ TAY, và cũng ĐẢO CHIỀU (người mới đếm 6 sẽ đếm tiếp là 8).
  • Tân sinh viên Mai thị Tuyết Ánh thì đưa ra câu đố:“Bài hát QUA CẦU GIÓ BAY giải thành 1 động vật 4 chân. Ai giải được thì muốn gì Ánh cũng chiều!”. Đáp án thì Hướng đã biết (và hình như biết từ Thủ Hoà), thế nhưng có thể là “sợ” cái câu “muốn gì Ánh cũng chiều” nên đành “ngậm chặt” 3 chữ “con lừa mẹ”.

Gần cả trăm tân sinh viên được làm quen với nhau và được nghe về một số điều của Trường Dược.

Quay lại với Dược 2, lớp Dược 2 có những bạn đáng lẽ vào học nhưng lại không muốn “tán nghiền” nữa: Đặng thị Nữ qua Nha; Văn thạc Đức, Nguyễn quốc Hùng, Bùi duy Tuân … qua Y.

(Đức, Hùng, Tuân đều là Pháp văn).


Học được khoảng 3 tuần thì lại tổ chức bầu “Ban đại diện sinh viên”. Lần này, Lâm Hướng sau những ngày Hè “lăng xăng” trong “Câu lạc bộ” (canteen) của trường thì “nổi hăng” chạy ra tranh cử. Kết quả là được 24 phiếu, hạng 6 thì phải. Trong những phiếu bầu cho Lâm định Hướng, có 1 phiếu ghi rõ “Nguyễn thu Đông”, (khi bầu cử, bạn được quyền không cần ghi tên). (Hôm gần đây, bạn Thu Đông đề nghị “tán thưởng”, “thưởng” “tán” cho Định Hướng  thì Hướng cũng Ok!).


Ban đại diện sinh viên Dược 2 gồm có: Trần thế Hiển, Nguyễn tài Chí, Trương văn Tuấn.


Các môn học của lớp Dược 2 khó hơn năm trước chút xíu; đặc biệt là có môn “Thực vật” học với Cô Nguyễn thị Lâu. Cô Lâu rất nghiêm và môn “Thực vật” rất khó.

Có 3 môn khá đơn điệu là “Vi trùng”, “Ký  sinh trùng”, “Thực vật”; tuy nhiên, đơn điệu nhất chính là môn “Thực vật”. Đây có lẽ là môn học mà các sinh viên bị “té” nhiều nhất.


(Năm 99, Cô Lâu có kễ một giai thoại như sau:

“Thầy Hiệu Trưởng Đại Học Y Dược TpHCM hỏi:

-Sao chị chấm điểm tụi nó khó quá, chị trừ điểm dữ quá?

-Nếu tên anh là A. mà viết là Z. chẳng hạn thì có cho điểm được không?”).


Môn “Thực tập Thực vật” chỉ đóng tiền có 700 đồng nhưng Hướng lại không có tiền để đóng và dĩ nhiên không học buổi nào (chỉ học “hàm thụ” ngoài hành lang). Gần đến ngày thi, Hướng mon men đến gặp Thầy Ngô đình Thức (Trưởng phòng)  và trình  bày “hoàn cảnh”. Thầy quyết định rất nhanh : “Được, cho thi”. Môn này dể, cắt thật mỏng mô thực vật, nhuộm màu, xem trong kính hiển vi, vẽ vào giấy thi. May quá, Hướng được 11/20 điểm !

Khoảng tháng 11-1973, Chính-Hoà-Hướng có dịp “học lại” lớp 11. Một người cháu kêu Hoà bằng cậu ruột đã vâng lời cha mẹ đến học thêm với “mấy cậu”.  Buổi học đầu tiên diễn ra giữa “3 thầy 1 trò” trong môn Lý Hoá, có lấn sang Toán. Sau gần 2 giờ “đánh vật”, học trò  đã “tổng kết” như sau:

--Mấy ông thầy ở trường còn “cà chớn” hơn!



Các bạn Khối Dược Liệu (Nguồn: Trần quan Hỷ)


Nhà in Ronéo Phi Long ở đường Trần bình Trọng là địa chỉ quen thuộc của Sinh viên Dược khoa vì “nhanh chóng, chất lượng, giá phải chăng”. Thế nhưng, “cours” Vật Lý của lớp Dược 2 năm đó có 1 số cuốn thiếu trang  “Sơ đồ mạch khuếch đại 2 transitors”. Không biết là Thầy Biền khoái câu này hay là mấy cuốn “đưa trình” Thầy cũng bị thiếu trang này? Chỉ biết là dính câu này trong đề thi. Một số sinh viên đành ngậm ngùi! Lúc học thi môn này, hình như Hướng học chung với Hoà và Hoà rất chịu khó, đã đi tìm cho được trang này để học, và Hướng học ké.

Môn “Thực tập Vật lý” thì Hướng lượm nhằm “Đo diện trở bằng cầu Wheatstone” và gì gì nữa, và có cả hỏi miệng. Dùng cầu Wheatstone, R1, R2, R3, R4 , tính ra Rx; lý thuyết thì dễ ợt nhưng đến khi thực tế thì “kéo tới, kéo lui, mỗi lần mỗi khác” (có lẽ là mặt tiếp xúc của các điện trở đã không dẫn điện với R  đúng!).

Bí quá, Hướng tôi đành “quăng” con Rx sang bạn khác đo giùm và tự chế lại số liệu (có lẽ là có 3 điện trở có sẵn số liệu). Kết quả là môn thi này Hướng được 9/ 20 điểm. Xin nhắc lại, nếu bạn có 3 điểm 9 và 1 môn 13 điểm thì vẫn đủ trung bình và không bị điểm loại. Và cũng nhắc lại, điểm 9 có thể là Phòng đã “nương tay”. Nói theo kiếm hiệp là “hạ thủ lưu tình” (cải lương thì ca là “.. sao nỡ xuống tay hạ thủ bất lưu tình”).

Phạm mạnh Phong rất có khiếu với môn Vật lý và đã sớm “lộ diện” từ năm thứ Nhất, từ những giờ “Bài tập Vật lý” –học với Thầy Châu thành Tích, là Giáo sưToán của Trung học Petrus Ký- với những bài tập (mạch điện Kirchoff)  dài dằng dặc, giải chi chít đầy cả tấm bảng vừa to vừa dài mới ra được đáp số.

Phạm mạnh Phong (bìa phải), cùng với Nguyễn tài Chí, Trần minh Mẫn, Nguyễn thị Nam, Ngô minh Tú, Nguyễn thị Cẩm, Nguyễn thị Kim Vân


Môn “Thực tập Sinh lý học” có mổ bụng ếch, có chích đuôi chuột … Có bạn lúc học thì chích ngọt xớt  nhưng đến khi thi thì phải chích 3 hoặc 4 lần mới được; chỉ được chích tối đa 5 lần, càng căng thẳng càng khó thực hiện.

Phần “Thuyết trình” theo từng tổ cũng có nhiều bài được chuẩn bị rất hay, và cũng rất vui, tỉnh ngủ hẳn dù là khoảng 13 giờ hay 14 giờ. Bạn Trần minh Chính đã bộc lộ sự yêu thích môn “biologie” từ lúc này.

Noel 1973, chúng tôi có tổ chức ăn uống chừng 20 người, nấu ăn ở nhà bạn Nguyễn thị Kim Phụng (gần Bệnh viện Bình Dân, đường Phan thanh Giản,  nay là đường Điện biên Phủ) nhưng chở đi và bày ra tại nhà Hướng vì có sẵn một số bàn ghế học sinh. Có anh Lâm văn Sử (68-73),  có Phạm đỗ Chung và Nguyễn Tích (danh bạ 71).v.v…

Có Công Chính, Hoà, Hướng, không nhớ là có Thắng, Giáp … hay không nhưng có Lê xuân Hùng (dân Đà Lạt, con của 1 trưởng Hướng Đạo),  đã rời VN năm 75.

Dĩ nhiên có Kim Phụng và ít nhất là 2 bạn của Phụng, đó là bạn Nguyễn thị Cẩm và bạn Nguyễn bích Liên.

 Đến khi “vui chơi” thì Trần thủ Hoà có mời 2 bạn nữ tham dự trò chơi “lái xe tăng”:

“….. thằng lính  A gọi thằng lính B  -cả 2 thằng lính là 2 que diêm –

   ---Dậy mày! Hình như có xe tăng đến kìa!

….

   Thằng lính B  nói với thằng lính A:

    ---Đâu có xe tăng cái gì đâu, chỉ có 2 đứa con gái đang đẩy cái hộp diêm quẹt.”

Bạn Nguyễn thị Cẩm liền nhanh chóng ném “chiếc xe tăng” vào mặt Trần thủ Hoà! Phản ứng cực nhanh!


Chỉ một vài tháng sau,  bạn Nguyễn thị Kim Phụng đi  du học nước ngoài. Ba “chim phụng vàng”, bay đi hết 1; chỉ còn Bùi thị Kim Phụng và  Thái thị Kim Phụng “song phụng tề phi” đến cuối đường (thi  tốt nghiệp giữa năm 1978).


Các môn lý thuyết thì trò Hướng thường vượt qua nhẹ nhàng nhưng các môn thực tập thì có đôi chút khó khăn.

Cuối năm thứ Nhì, với các môn “Thực tập”, điểm số của Hướng là:

--Thực tậpThực vật :          11 điểm (đã nói).

--Thực tập Vật lý:                  điểm (đã nói).

--Thực tập Hoá phân tích       điểm .

Hôm thi môn “Định tính Ion” hình như Hướng chỉ tìm được có  1 ion, như vậy mà 5 điểm thì đã có “nương tay”!

Không có điểm loại nhưng không đủ điểm trung bình vì vài môn “Thực tập” nữa cũng chỉ ở mức 11-12 gì đó. Thế là thi lại 2 môn.

---Vậy mà tớ hỏi “bộ thi lại hả” thì còn chối.

---Thì tớ nói là “còn lâu”, một năm sau mới có chứ bộ!


Trong khi học thi của lớp Dược 2, có lúc bạn Lê văn Trạt đến học chung với bạn Công Chính. Bạn Trạt nói : “-Tao nghi câu này, câu này, …”.  Bạn Chính tuy học khá nhanh nhưng vẫn khoái “đi tắt”, học 1 số câu trên và thêm 1 số câu do mình chọn. Hay quá là hay!

Ra khỏi phòng thi, bạn Trạt nói:

--Hồi đó giờ, những câu tao nghi thì đều trật.Hoà và Hướng liền mau miệng :

--Hay quá! Lần sau trước khi học thi phải gặp Trạt để hỏi.


Tổng kết  năm Dược 2 của Hướng, tuy có một chút nỗi buồn là “thi lại 2 môn” nhưng niềm vui thì rất nhiều:

++ niềm vui lớn nhất là có ba má nuôi, và như vậy bạn Giáp vừa là anh kết nghĩa (theo “tối kiến” của Công Chính) vừa là “anh Hai trong nhà”.

++ quen được một số anh lớp trên như Lâm văn Sử (68-73), Phan quang Vinh (70-76, kễ là khoá 1), Phạm đỗ Chung (vào 71 , rời VN năm 75), v.v…

++ quen được nhiều bạn cùng lớp như Trạt, Phong, Vinh, Uyển, Dương xuân Minh, Bùi việt Hùng,  Lê xuân Hùng … Cũng quen với Đỗ quang Cẩn.

++ được vào làm “monitor” cho Phòng “Bào chế  cổ truyền”, thời gian làm việc chỉ dài chừng 3 tháng ( trong 1 số buổi của Dược 1); thế nhưng đến cuối năm lãnh tiền mới biết là quy chế tính 8 tháng, mỗi tháng 3.000 đ.

++  do việc “monitor” này mà quen thêm một số sinh viên lớp sau (có Lê quốc Kiệt là em của Lê thị Quốc Bảo, có Nguyễn văn Tuấn em của  Nguyễn thị Ngọc Nương, v.v…)

++  với số tiền “monitor” là 24.000 đồng, 1 bọn 8 tên đã ngồi vây quanh xe bánh cuốn ở đường Trương minh Giảng khoảng nửa giờ. Chỉ có 2.800 đồng cho 56 dĩa bánh. Nhưng không phải là mỗi người 7 dĩa đâu: CChính 13 dĩa, Giáp 12 dĩa, Phong 10 dĩa, Hướng 8 dĩa (4 thằng chia 2 cặp ăn đua); vậy là Việt Hùng và 3 bạn nữa  chỉ có 23 dĩa (Việt Hùng ăn ít nhất).


Mặc dù phải thi lại, Hướng vẫn kịp ghi nhớ 1 điều của “Tổng kết năm học Dược 2”, lại chỉ có 1 người đậu BÌNH, lại “ĐỘC” BÌNH. Thủ khoa của Dược 2 chính là Nguyễn thị Cẩm, vỗ tay! ☺☺


Mùa Hè năm 1974, có 1 chuyến pinic ở đâu đó ngoài Thủ Đức. Có khoảng trên dưới 15 người, có bạn Trần thị Hiển (nhà ở Thủ Đức, khi ra trường đi làm ở Cần Giờ hàng chục năm rồi đi xuất cảnh), có bạn Nguyễn thiên Kim (bạn trai, tóc dài, hình như “dzọt” năm 75), có bạn Nguyễn bảo Thuận .v.v…Hình như có bạn Đoàn thị Hương, và Hướng có lý do để tin như vậy.

Có Trần thủ Hoà đề nghị chơi một trò chơi trí nhớ: “Tôi đi pinic, tôi đem theo….”. Người tiếp theo sẽ thêm 1 món nữa, cứ thế, hành lý sẽ càng lúc càng chồng chất “nặng nề”.

        Sau 3 vòng, “bộ nhớ” đã phải “gánh” gần 40 món, thế mà hình như chỉ bị “loại” có 3, 4 người. Các bộ MEMORY này vẫn đang “ngang sức ngang tài”.

        Hình như là Thủ Hoà “xử hoà”. Nếu đấu nữa, sợ rằng sẽ đói quá vì cuộc “luyện trí” ngay trước giờ ăn.

        “Đi picnic –trí nhớ” mà đa số đem theo những món “trớt quớt”; chỉ có bạn Bảo Thuận biết đem theo “lương thực”. Thành ra, mỗi lần ánh mắt nhìn đến bạn Bảo Thuận,  lại nghe “thịt quay”, “bánh mì”…(phải đọc đúng thứ tự và không được dùng tay chỉ).

        Bạn Bảo Thuận thật là “chu đáo”: “Hoan hô bạn này một cái hoan hô”,  nhưng mà … đang đói nghe đến thì càng đói!


Tháng 9 năm 1974, trong buổi mừng sinh nhật Phạm mạnh Phong, Thủ Hoà thản nhiên kễ chuyện:

 --Phong có tánh hay xấu hổ, có thể là bẩm sinh. Mọi bé  khác thì hay vung tay giẫy giụa nhưng Phong thì luôn bụm tay lại để che.

Phần lớn thời giờ thì Phong nằm ngửa nhìn lên trần nhà một cách nghiêm trang thế nhưng thỉnh thoảng lại len lén quay nhìn bên trái vì giường bên trái có một bé gái.

Phong cười cười, im lặng (“Phong cóc” mà!) nhưng đỏ mặt; tại sao vậy ta!


(Còn tiếp)



 

No comments:

Post a Comment

V À I D Ò N G

     Thân gởi các bạn Dược, khóa 1972-1978,      Sau bao nhiêu trăn trở, đứa con tinh-thần của lớp Dược chúng ta đã có thể ...